Chào mừng bạn đến blog thù.vn Trang Chủ

Table of Content

Viết đoạn văn khoảng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc ✅ Chất

Thủ Thuật về Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc Chi Tiết

Họ tên bố(mẹ) đang tìm kiếm từ khóa Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc được Update vào lúc : 2022-07-13 23:30:07 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Đoạn 2

     Trong văn bản" Lão Hạc" của Nam Cao, lão Hạc là hình ảnh điển hình cho những người dân nông dân Việt Nam trước cách mạng tháng 8 có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường nghèo khổ nhưng phẩm chất vô cùng cao đẹp. Lão là một trong người giàu lòng yêu thương, sống nhân hậu và có lòng tự trọng cao. Tuy vậy nhưng lão có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường nghèo khỗ, đơn độc. Vợ lão mất sớm, con trai duy nhất thì phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su, sống đơn độc với 1 con chó để bầu bạn, tải sản chỉ có một mảnh vườn và 1 ít tiền. Sau khi bán cậu Vàng - người bạn duy nhất lúc về già, lão thấy hối hận, sống day dứt, dằn vătt, đau xót tột cùng. Lão Hạc là người dân có ý thức cao về lẽ sống nên sau khi gửi số tiền ít ỏi cho ông giáo thì lạo từ chối tất cả cái gì mà ông giáo cho. Vì là người dân có lòng tự trọng nên sau khi chết lão ko muốn lảm phiền tới hàng xóm,nhờ ông giáo lấy số tiền đó để làm ma chay. Mọi người trong làng ko ai hiểu nguyên nhân tại sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông giáo hiểu. Trong xã hội thực dân phong kiến, lão Hạc như ngọn đèn lay lắt trước gió. Qua văn bản "Lão hạc", tác giả đã cho ta thấy phẩm giá tốt đẹp và nhân cách trong sạch của lão Hạc nói riêng cũng như những người dân nông dân nói chung.

Đoạn 3

      Với vẻ ngoài lẩm cẩm, gàn dở và cô độc, thực chất lão Hạc là một nhân cách cao đẹp. Lão nhân hậu trong cả với con chó. Vắng con, “cậu Vàng” đã giúp lão bớt đơn độc. Vui buồn của “cậu Vàng” cũng là vui buồn của lão. Vì vợ mất sớm, lão dồn tình thương nuôi con khôn lớn. Lão giữ mảnh vườn cũng vì con. Lão tìm đến cái chết cũng vì con (khi chết lão vẫn còn tiền). Đây thực sự là một sự hi sinh vô cùng to lớn. Là một người tự trọng, lão sẵn sàng sẵn sàng tiền cho cái chết của tớ. Lão không muôn phiền lụy đến ai. Nghệ thuật phân tích tâm lí nhân vật già dặn. Nam Cao tập trung khai thác thế giới bên trong của lão Hạc, chỉ ra đựơc những giằng xé, những day dứt, những chua xót, hối hận… của một nông dân chất phác, nhân hậu. Với bút pháp linh hoạt, xen kẽ được cách kể chuyện tỉnh táo, chân thực và sắc tố trữ tình, đồng thời, tăng hàm lượng triết lí về nhân tình, thế thái qua những suy nghĩ của “tôi” – ông giáo. Đối với “cậu Vàng”, lão chăm sóc chó rất là chu đáo (cho ăn cơm trong bát như một nhà giàu). Lão coi cậu Vàng như một đứa trẻ, đứa trẻ ấy trung thành với lão, làm lão bớt đơn độc. Gắn bó với cậu Vàng, khi buộc phải bán “cậu”, mắt lăo đã “ầng ậng nước”. Đặc biệt, lão cảm thấy mình là người lừa dối bán “cậu Vàng”. Vì lão không hề tìm được tiền nữa, lão sợ rằng mình sẽ tiêu lạm vào tiền của con. Lão thà chết chứ không thể để con trắng tay. Vậy nên lão thật sự tìm đến cái chết. Việc ấy càng đã cho tất cả chúng ta biết lão là người giàu tính thương yêu, giàu đức hi sinh biết bao.

Nguồn: Sưu tầm

Loigiaihay.com

[ Văn mẫu 8 ] Tuyển tập những bài văn mẫu nêu cảm nghĩ của em về nhân vật lão Hạc gồm có những bài văn hay nhất được Đọc tài liệu sưu tầm .

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

    Viết đoạn văn diễn dịch khoảng chừng 12 câu trình bày cảm nhận của em về nhân vật Lão Hạc

    Viết đoạn văn 5 7 câu nêu cảm nhận của em về nhân vật Lão Hạc

    Trình bày suy nghĩ của em về nhân vật lão Hạc

    Dàn ý cảm nhận về nhân vật lão Hạc

    Viết đoạn văn 5 7 cậu về lão Hạc

    Viết đoạn văn ngắn nêu suy nghĩ của em về nhân vật ông giáo

    Cách viết đoạn văn nêu cảm nghĩ về nhân vật

    Nhận xét về nhân vật lão Hạc ngắn gọn
cảm nhận về nhân vật lão hạc

[embed]https://www.youtube.com/watch?v=VVD4YBYd8Uo[/embed]

     Cảm nghĩ về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao để cùng thấu hiểu số phận người nông dân trước Cách mạng tháng 8 nghèo túng, không lối thoát được hiện hữu qua nhân vật lão Hạc. Qua đó làm sáng lên vẻ đẹp tiền ẩn của người nông dân trong cảnh khốn cùng vẫn giàu lòng tự trọng

Đề bài :

Bạn đang đọc: Top 3 bài văn mẫu cảm nhận về lão Hạc hay nhất

trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao

Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vậttrong tác phẩm cùng tên của Nam Cao

I. Mở bài:

    Giới thiệu về tác giả, tác phẩm và thực trạng sáng tác truyện Nhận xét về cách xây dựng nhân vật của Nam Cao, đặc biệt là nhân vật lão Hạc

II. Thân bài:

    Lão Hạc là người cha yêu thương con (qua rõ ràng tâm trạng của lão khi con đi đồn điền cao su, lúc lão nhận được thư của con, cực điểm là cái chết của lão) Lão Hạc là một người dân có lòng nhân hậu (qua rõ ràng lão đối xử với con chó Vàng, tâm trạng của lão khi lão bán chó) Lão Hạc là người giàu lòng tự trọng (lão ko nhận bất kỳ sự giúp sức nào của ông giáo, trước khi tự tử đã gửi lại ông giáo chút tiền để lo ma chay)

=> Khái quát lại môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường và số phận của lão Hạc ( Lão Hạc là một người dân nghèo nhưng tốt bụng, có lòng nhân hậu, tự trọng và yêu thương con. Thế nhưng môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của lão Hạc vô cùng đau khổ, bế tắc, ko có lối thoát, sau cuối phải chọn một kết thúc đau khổ )

    Số phận của lão Hạc cũng là số phận của biết bao người nông dân khác trong xã hội phong kiến đương thời. Thông qua đó tác giả muốn tố cáo xã hội phong kiến bất công, thối nát, vì tiền

III. Kết bài:

    Khẳng định lại vấn đề, nêu cảm nghĩ của tớ mình về nhân vật lão Hạc.

Các em vừa xem qua dàn ý nêu cảm nhận về nhân vật lão Hạc mà Đọc tài liệu chia sẻ trên đây. Với dàn ý này những em hoàn toàn hoàn toàn có thể tự mình triển khai những ý văn riêng của tớ để viết được một bài văn hoàn hảo nhất. Để tương hỗ update thêm cho mình vốn từ ngữ viết bài được phong phú hơn thì đừng bỏ qua top 3 bài văn mẫu mà chúng tôi sẽ ra mắt dưới đây nhé.

Có thể bạn chăm sóc : Bài văn mẫu nghiên cứu và phân tích và phân tích nhân vật lão Hạc———

Càng suy ngẫm, ta càng làm rõ quả thực lão Hạc không hề giải pháp nào khác ngoài việc phải lựa chọn cái chết. Cái chết ấy làm ngời lên bao phẩm chất của một con người đáng kính. Tưởng như không hề cần bàn thêm gì cái chết của lão Hạc. Nhưng tất cả chúng ta cũng nên đặt thêm một thắc mắc nhỏ: Tại sao lão Hạc không chọn cái chết nhẹ nhàng hơn, lặng lẽ hơn? Phải chăng lão muốn chọn một chiếc chết đau đớn và kinh hoàng để tự trừng phạt mình vì đã trót lừa một con chó? Rất hoàn toàn có thể như vậy. Thêm một lần nữa ta hiểu thêm về tấm lòng nhân hậu của lão Hạc. Lão Hạc đã chết! Một cuộc sống đã kết thúc, khép lại bao lo buồn, đau khổ! Nhưng trang văn của Nam Cao chẳng bao giờ khép lại, mà cứ mở ra trong tâm hồn bạn đọc bao trăn trở, suy ngẫm về con người, về cuộc sống.

Lão Hạc là một nhân vật thành công mà Nam Cao đã xây dựng lên. Cuộc đời bi thảm của lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc ấn tượng sâu sắc khó quên. Lão có một người vợ và một người con trai độc nhất. Vợ lão mất sớm, do không đủ tiền cưới vợ, con trai lão phẫn chí bỏ đi phu đồn điền cao su. Trước khi đi lão được người con trai trao lại một kỉ vật là một con chó vàng nên lão rất yêu thương và đặt cho nó một tên gọi hay Cậu Vàng. Năm ấy do đói kém mất mùa, bão lũ cướp hết toàn bộ số hoa màu của lão và lão còn bị một trận ốm nặng. Cuộc đời đau khổ dồn ép lão đến bên bờ vực thẳm, không hề cách nào khác, lão đành phải đứt ruột mà bán đi con chó Vàng lão hằng yêu thương; để rồi khi bán xong, lão lại hu hu khóc như con nít. Sợ sống mà ảnh hưởng tới con trai, vì đã trót lòng lừa gạt một con chó, lão quyết định chết bằng bả chó và lão “đi đời” trong đau khổ và tủi nhục. Cái chết của lão cũng đó đó là sự việc tự trọng của lão với con lão. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng.

Trong văn bản” Lão Hạc” của Nam Cao, lão Hạc là hình ảnh điển hình cho những người dân nông dân Việt Nam trước cách mạng tháng 8 có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường nghèo khổ nhưng phẩm chất vô cùng cao đẹp. Lão là một trong người giàu lòng yêu thương, sống nhân hậu và có lòng tự trọng cao. Tuy vậy nhưng lão có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường nghèo khổ, đơn độc. Vợ lão mất sớm, con trai duy nhất thì phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su, sống đơn độc với 1 con chó để bầu bạn, tải sản chỉ có một mảnh vườn và 1 ít tiền. Sau khi bán cậu Vàng – người bạn duy nhất lúc về già, lão thấy hối hận, sống day dứt, dằn vặt, đau xót tột cùng. Lão Hạc là người dân có ý thức cao về lẽ sống nên sau khi gửi số tiền ít ỏi cho ông giáo thì lão từ chối tất cả cái gì mà ông giáo cho. Vì là người dân có lòng tự trọng nên sau khi chết lão ko muốn làm phiền tới hàng xóm,nhờ ông giáo lấy số tiền đó để làm ma chay. Mọi người trong làng ko ai hiểu nguyên nhân tại sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông giáo hiểu. Trong xã hội thực dân phong kiến, lão Hạc như ngọn đèn lay lắt trước gió. Qua văn bản “Lão hạc”, tác giả đã cho ta thấy phẩm giá tốt đẹp và nhân cách trong sạch của lão Hạc nói riêng cũng như những người dân nông dân nói chung.

Truyện ngắn “Lão Hạc” của nhà văn là một tác phẩm như vậy. Nhân vật chính của tác phẩm – nhân vật lão Hạc – dù có một thực trạng xấu số, đau đớn nhưng lão vẫn giữ được tình yêu thương đối với những người dân thân trong gia đình yêu và đặc biệt là một lòng tự trọng cao cả. Qua nhân vật này, nhà văn đã thể hiện tư tưởng nhân đạo tiến bộ và sâu sắc.Mặc dù lão phải sống khốn khổ , nghèo túng nhưng lão không vì vậy mà tha hóa về nhân phẩm. Binh Tư đã tưởng lão xin bả chó để ăn trộm. Ông giáo cũng nghi ngờ lão. Nhưng không, Lão Hạc vẫn giữ được vẹn nguyên tâm hồn dào dạt yêu thương đáng quý, đáng trọng của người nông dân và cả sự tự trọng cao đẹp của tớ. Lão yêu thương con rất mực. Vì thương con, lão đồng ý đối mặt với đơn độc, với tuổi già để con ra đi cho thỏa chí. Không chỉ vậy, tình yêu thương lão dành riêng cho con được dâng trào đến cực điểm khi lão tử tự bằng bả chó. Qua đó , nhà văn đã bày tỏ thái độ tin tưởng đối phẩm cách tốt đẹp của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Điều ấy đáng quý vô cùng bởi trước Cách mạng, người nông dân bị coi rẻ như cỏ rác, thậm chí có nhà văn còn nhận định người nông dân “như những con lợn không tư tưởng”. Và thế cho nên vì thế, tư tưởng của Nam Cao đáng ca tụng biết bao!

Với một vẻ ngoài lẩm cẩm, gàn dở và cô độc, thực chất lão Hạc là một nhân cách cao đẹp. Lão nhân hậu trong cả với con chó. Vắng con, “cậu Vàng” đã giúp lão bớt đơn độc. Vui buồn của “cậu Vàng” cũng là vui buồn của lão. Vì vợ mất sớm, lão dồn tình thương nuôi con khôn lớn. Lão giữ mảnh vườn cũng vì con. Lão tìm đến cái chết cũng vì con (khi chết lão vẫn còn tiền). Đây thực sự là một sự hi sinh vô cùng to lớn. Là một người tự trọng, lão sẵn sàng sẵn sàng tiền cho cái chết của tớ. Lão không muộn phiền lụy đến ai. Nghệ thuật phân tích tâm lí nhân vật già dặn. Nam Cao tập trung khai thác thế giới bên trong của lão Hạc, chỉ ra được những giằng xé, những day dứt, những chua xót, hối hận… của một nông dân chất phác, nhân hậu. Với bút pháp linh hoạt, xen kẽ được cách kể chuyện tỉnh táo, chân thực và sắc tố trữ tình, đồng thời, tăng hàm lượng triết lí về nhân tình, thế thái qua những suy nghĩ của “tôi” – ông giáo. Đối với “cậu Vàng”, lão chăm sóc chó rất là chu đáo (cho ăn cơm trong bát như một nhà giàu). Lão coi cậu Vàng như một đứa trẻ, đứa trẻ ấy trung thành với lão, làm lão bớt đơn độc. Gắn bó với cậu Vàng, khi buộc phải bán “cậu”, mắt lão đã “ầng ậng nước”. Đặc biệt, lão cảm thấy mình là người lừa dối bán “cậu Vàng”. Vì lão không hề tìm được tiền nữa, lão sợ rằng mình sẽ tiêu lạm vào tiền của con. Lão thà chết chứ không thể để con trắng tay. Vậy nên lão thật sự tìm đến cái chết. Việc ấy càng đã cho tất cả chúng ta biết lão là người giàu tình thương yêu, giàu đức hi sinh biết bao.

Một trong những nhân vật để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất trong tiến trình văn học Việt Nam đó đó đó là nhân vật Lão Hạc của nhà văn Nam Cao. Ông là một người nông dân nghèo, vợ mất sớm, con bỏ đi làm đồn điền cao su, lão sống lủi thủi với con chó và chỉ có nó bầu bạn với lão hằng ngày, cái nghèo đói khiến lão rau cháo qua ngày ở đầu cuối bần quá nên đã bán chó; vì quá ăn năn hối hận nên lão đã tìm đến cách ăn bả chó để tự tử. Thật đáng thương cho một kiếp người. Một con người hiền lành, chất phác, giàu tình yêu thương lại sở hữu một chiếc kết vô cùng đáng thương. Nhân vật đã mang lại cho tất cả chúng ta nhiều cảm xúc vô cùng đặc biệt: sự cảm thông với một người nghèo khổ, tình yêu thương dành riêng cho một người xấu số, sự nể phục dành riêng cho một người cha yêu con, một người chủ yêu chó. Hình ảnh lão Hạc là người đại diện cho những người dân nông dân ở quá trình đó bị xã hội đẩy vào bước đường cùng, để giữ lại phẩm giá của tớ họ đã phải tìm đến cái chết kết thúc một kiếp người đầy tội nghiệp. Không chỉ lão Hạc mà những nhân vật khác trong quá trình này cũng xứng đáng nhận được tình yêu thương của độc giả mọi thời kì. Nhân vật lão Hạc nói riêng và người nông dân nói chung là một đề tài quen thuộc đã và đang là chủ đề được khai thác nhận được sự quan tâm đặc biệt từ bạn đọc. Nhiều năm qua đi nhưng lão Hạc vẫn sống mãi trong lòng bạn đọc và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.

Có thể nói, Nam Cao đã xây dựng thành công nhân vật lão Hạc trong lòng người đọc, và đã để lại những ấn tượng sâu sắc nhất. Lão Hạc hiện lên là một người nông dân chịu thương chịu khó nhưng bị dòng đời và số phận xô đẩy vào thực trạng trở ngại vất vả. Vợ lão mất sớm, một mình lão làm lụng nuôi con. Đến khi đứa con trai của lão đến tuổi dựng vợ gả chồng, có yêu một cô ở trong làng , nhưng vì nhà gái thách cưới cao quá nên lão Hạc không thể cưới vợ cho con. Đó là thảm kịch của một người cha mà không thể lo cho con một chiếc đám cưới đàng hoàng. Nhưng dù trong thực trạng trở ngại vất vả thế nào đi nữa, lão Hạc vẫn hiện lên là một người cha hết mực yêu thương con. Vợ lão chết, lão không lấy vợ mà ở vậy nuôi con. Có phải chăng lão muốn tránh cho đứa con thân yêu của lão cái cảnh mẹ ghẻ con chồng? Khi con trai lão đòi bán vườn lấy vợ, lão khước từ là vì suy nghĩ cho môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường tương lai sau này của vợ chồng con lão. Nếu bán vườn đi thì rồi lấy nhau về lấy gì kiếm sống qua ngày. Khi không lấy được vợ, thằng con lão buồn quá nghĩ quẩn rồi xin đi làm ở đồn điền cao su. Lão biết “ cao su đi dễ khó về” nhưng thấy con như vậy cũng không biết ngăn cản ra sao. Nỗi lòng của người cha nghèo nào có mấy ai hiểu được. Trước khi đi, con lão để lại cho lão một con chó Vàng hằng ngày trò chuyện cùng lão cho qua tháng đoạn ngày tuổi già neo đơn. Lão yêu nó lắm và nâng nịu gọi nó là Cậu Vàng. Lão coi nó như đứa con của con trai mình, như đứa cháu của lão. Mỗi bữa cơm lão đều giành phần cho nó. Chó và chủ suốt ngày quấn quýt lấy nhau. Một năm vào lúc thóc gạo kém, nhà nghèo lại càng thêm nghèo, lão Hạc đã có ý định bán con chó. Lão bàn việc ấy với ông giáo, cứ mỗi lần gặp nhau là lão lại nói về chuyện án con chó Vàng của lão đến nỗi ông giáo tin rằng lão chỉ nói vậy thôi chứ lão sẽ không bao giờ bán chó. Sự do dự của lão Hạc đã đã cho tất cả chúng ta biết lão rất yêu con chó Vàng-kỉ vật mà đứa con lão để lại cho lão. Lão không nợ bán chó vì thương con, không biết có bao giờ được trông thấy đứa con của tớ một lần nữa? Tình yêu con của lão Hạc còn được thể hiện ở chỗ vào năm mất mùa đói kém, khi đã bòn hết tất cả những gì hoàn toàn có thể ăn được trong vườn nhà, lão cũng không đụng đến tiền lão bòn vườn để dành riêng cho con. Lão thà ăn củ rong, củ chuối chứ nhất quyết không phạm đến tiền bòn từ mảnh vườn mà “ngày còn mồ ma mẹ cháu, mẹ cháu đã thắt sống lưng buộc bụng mua cho nó”. Không chỉ là một người cha hết mực yêu thương con, lão Hạc còn là một đại diện tiêu biểu của một người nông dân giàu lòng tự trọng. Lão nhận ra sự rất khó chịu của bà vợ ông giáo vì lão hay sang nhà ông giáo nói chuyện, từ đấy lão không sở hữu và nhận bất kỳ sự trợ giúp nào của ông giáo mà còn từ chối như thể hách dịch. Đặc biệt, rõ ràng lão Hạc ăn bả chó để tự vẫn là biểu lộ cao nhất của lòng tự trọng. Lão đau đớn, dằn vặt và xấu hổ khi tôi đã trót lừa một con chó, để nó kêu ư ử nhìn lão như đang oán trách. Lão chọn chính cái cách mà lão đã lừa con chó Vàng để kết liễu cuộc sống mình như một sự tự trừng phạt đích đáng đối với lão. Qua nhân vật lão Hạc, Nam Cao đã tái hiện được số phận bi thảm của người nông dân trong xã hội cũ. Đó là thảm kịch của con người bị thực trạng tha hoá. Song bên gần đó, nhà văn cũng gửi gắm niềm tin mãnh liệt vào bản chất tốt đẹp của người nông dân. Từ đó làm ra giá trị hiện thực và giá trị nhân văn sâu sắc cho tác phẩm.

Nam Cao là một nhà văn hiện thực trong quá trình 1930 – 1945. Ông đã đi vào lòng độc giả với những tác phẩm viết về số phận của người nông dân, người lao động trong xã hội cũ và một trong số đó không thể không kể tới tác phẩm “Lão Hạc”. Nhân vật Lão Hạc trong truyện là một nhân vật đã để lại trong người đọc ấn tượng dầu sâu sắc. Lão Hạc có một cuộc sống rất là bi thảm và đau khổ khi vợ lão thì mất sớm, lão gà trống nuôi con một mình. Anh con trai không lấy được vợ do nhà quá nghèo nên phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Lão ngày ngày mong mỏi con về, sống đơn độc và chỉ có con chó Vàng bầu bạn cùng. Chính vì đói nghèo nên ở đầu cuối, lão phải dứt ruột bán đi người bạn duy nhất, chỗ tựa ở đầu cuối của lão – cậu Vàng. Lão Hạc đã ăn bả chó tự tử, để giữ trọn nhân phẩm của tớ bằng cái chết đầy đau đớn. Cuộc đời của lão Hạc là bức tranh phản ánh rõ nét nhất số phận cùng đường bi thảm của người nông dân lúc bấy giờ. Thế nhưng, trong những gam màu tưởng chừng như tối tăm ấy, ta lại thấy một chiếc gì đó sáng ngời lên, hay đó đó đó là vẻ đẹp nhân cách của lão Hạc. Đó là một người cha yêu thương con hết mực. Với lão, dù cho có chết đói lão cũng không bán đi một sào vườn nào vì lão sợ nếu bán, con trai lão mai này còn có trở về thì sẽ ở đâu mà sống, mà lập nghiệp? Nếu lão bán đi mảnh vườn thì hiển nhiên, lão sẽ vượt qua được quá trình khốn khó, đói kém ấy, nhưng vì sự thương con cao cả, lão đã quyết định không bán. Lão Hạc để tích góp từng đồng, từng cắc để độ con trai về, đưa cho con để con sau này lấy vợ, lập nghiệp. Không may, lão lại ốm, một cơn ốm khiến lão buộc phải tiêu tới số tiền để dành đó. Chỉ vậy thôi mà lão đã thấy đau lòng, đau lòng vì lão đã ăn vào tiền của con. Rồi lão gửi ông giáo mảnh vườn, nhờ ông giáo giữ hộ cho con trai lão: “của mẹ nó thì nó hưởng”. Có thể thấy, mọi suy nghĩ, việc làm đều khuynh hướng về con trai, vì con trai, mong ước nó có một tương lai tốt đẹp hơn. Thậm chí, có lẽ rằng cái chết của lão cũng là vì con, đó là một chiếc chết trong sạch , không riêng gì có giữ gìn phẩm chất, lòng tự trọng của tớ mình mà còn để lại một con phố không vẩn đục phía trước dành riêng cho con trai lão. Tình yêu thương của người cha dành riêng cho con thật vĩ đại và cao cả biết bao. Nó không được thể hiện một cách trực tiếp và gián tiếp qua từng hành vi, lời nói và suy nghĩ của nhân vật. Có thể nói, Nam Cao đã rất thành công trong việc miêu tả nội tâm đặc sắc của nhân vật, kết phù phù hợp với cách xây dựng những rõ ràng nghệ thuật và thẩm mỹ độc đáo, thành công khắc họa nên một chân dung nhân vật lão Hạc là điển hình cho hình ảnh người nông dân trong xã hội cũ đầy khổ cực, bị dồn đến bước đường cùng nhưng qua đó cũng làm rạng lên những vẻ đẹp tâm hồn và một trong số đó đó đó là tình yêu thương con vô bờ bến. Qua nhân vật này, Nam Cao cũng phần nào đã xác định được ngòi bút đầy tài hoa của tớ.

Nhân vật lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc bao nỗi xót thương về một con người dù sống trong thực trạng nghèo khó, túng quẫn nhưng vẫn giữ tấm lòng trong sạch đáng quý. Ông là một lão nông nghèo khổ, tài sản của ông chỉ có ba sào vườn, một túp lều và một con chó vàng. Hoàn cảnh của ông thật xấu số, vợ mất sớm từ lâu, một mình ông “gà trống nuôi con” nhưng vì không đủ tiền cưới vợ cho con nên con trai ông phẫn uất bỏ đi đồn điền cao su biền biệt. Đó là nỗi đau khiến ông luôn day dứt lúc không thể lo cho con môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường đầy đủ. Do đó, từ ngày con đi, lão tích cóp tích góp và nỗ lực giữ trọn mảnh vườn để khi về con trai có tiền lấy vợ. Vắng con, ông chỉ có cậu Vàng làm bạn, ông coi nó như người bạn thân thiết, như con cháu của tớ. Ông trò chuyện, mắng yêu nó, nói với nó như nói với một đứa bé. Nhưng trận ốm yếu kéo dãn cùng trận bão to đã khiến môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của ông càng lúc trở ngại vất vả. Lão không nuôi nổi nó nữa và sợ phải tiêu lạm vào số tiền tích góp cho con. Đó là nỗi đau đớn của lão. Bởi vậy lão cứ đắn đo, do dự mãi khi quyết định bán chó, lão khóc mà “đôi mắt ầng ậc nước”. Cả đời sống trung thực, lương thiện mà giờ đây ông phải lừa dối, ông thấy lương tâm đau nhói khi nhìn ra trong đôi mắt con chó bất thần bị trói có cái nhìn trách móc. Bằng ngòi bút miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế, Nam Cao đã diễn tả được nỗi khổ tâm, dằn vặt, niềm xót thương của lão Hạc với cậu Vàng lên đến mức tột độ. Phải là người dân có trái tim vô cùng nhân hậu thì con người mới có tâm trạng đau đớn đến thế, mới cảm thấy có lỗi với một con chó đến mức như vậy, Cũng chính bởi sự hối hận đó, lão đã chọn cho mình cái kết cái kết bi thảm: ăn một liều bả chó để tự tử, đó là cái chết kinh hoàng và thê thảm. Lão có quyền chọn cho mình cách kết thúc nhẹ nhàng hơn thế nhưng lão đã lựa chọn cách đau đớn này, phải chăng vì những dằn vặt khi lão lừa bán cậu Vàng. Câu chuyện khép lại nhưng mở ra trong lòng người đọc bao nỗi xót thương. Trong cảnh đời nghèo khó, xấu số ấy ta lại thấy lấp lánh những nét trẻ đẹp trong nhân cách lão Hạc: một người cha hết lòng vì con, sẵn sàng đồng ý cái chết để hi sinh cho con; một người nông dân dù đến bước đường cùng vẫn giữ trọn nhân cách của tớ “chết trong còn hơn sống đục”.

Bài văn mẫu 1

Một trong những cây bút viết về hiện thực trong làng văn học Nước Ta để lại nhiều ấn tượng nhất có lẽ rằng rằng không hề không nhắc tới Nam Cao. Ông để lại rất nhiều những áng văn chương viết về hiện thực xã hội rất có mức giá trị : đời thừa, chí phèo … Trong số đó tiêu biểu vượt trội có “ Lão Hạc ”. Đặc biệt nhân vật Lão Hạc để lại nhiều những nét ấn tượng khó phai trong lòng fan hâm mộ đến giờ .Lão Hạc được tác giả Nam Cao khắc họa một cách rất sinh động, rõ ràng đến chân thực. Thậm chí còn được xem là một hình tượng của người nông dân Nước Ta tiêu biểu vượt trội trước Cách mạng Tháng Tám .Tác phẩm “ Lão Hạc ” của Nam Cao lấy toàn cảnh nông thôn Nước Ta trong trong năm 1945 khi nước ta lâm vào cảnh nạn đói trầm trọng, người nông dân khốn khổ bởi chủ trương một cổ hai tròng. Truyện ngắn được viết lại qua lời kể của thầy giáo Tứ một nhân vật trong truyện. Qua đó biểu lộ sự tinh xảo của tác giả, đồng thời thể hiện sự công minh khách quan hơn trong cách kể về nhân vật Lão Hạc. Thông qua những lời kể mộc mạc, đơn giản và giản dị của Nam Cao đã khắc họa lên một bức chân dung về người nông dân gầy gò khắc khổ, nhưng hiền lành, lương thiện. Ông có một tấm lòng yêu thương con bát ngát vĩ đại của một người cha, tình cảm thương con vô bờ bến .Lão Hạc có một môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường bi thảm. vợ lão mất sớm, một mình lão gà trống nuôi con. Đến tuổi anh trai lấy vợ thì nhà lão nghèo quá, nhà gái thách cao nên anh con trai không lấy được vợ mà chán nản bỏ đi lên đồn điền cao su đặc. Lão ngày ngày vò võ mong con về, chỉ biết thui thủi tâm sự với con chó Vàng – kỉ vật duy nhất cậu con trai để lại. nhưng vì thực trạng quá nghèo nàn mà lão phải bán đi người bạn duy nhất của lão, bán đi chỗ tựa niềm tin của lão. Cuối cùng để giữ tấm lòng trong sáng của tớ, lão phải ăn bả chó tự tử, chết như một con chó. Cuộc đời lão là một môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường đơn độc, quay quắt trong cái đói nghèo, bị cái đói nghèo đày dạo. Nam Cao trải qua môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường nhân vật truyện mình để tố cái xã hội thực dân nửa phong kiến, dồn đẩy người nông dân tới bước đường cùng bằng lời nói đanh thép, nhưng không kém phần chua xót .Sống trong cảnh đáng bồn vậy nhưng lão vẫn có tấm lòng vị tha, nhân hậu. Với cậu vàng lão yêu quý nó như “ một bà mẹ khan hiếm yêu quý đứa con cầu tự ”. Lão cưng nựng vỗ về nó thậm chí còn chó nó ăn cơm như nhà giàu ăn cơm bát và hơn phần não. Lão coi nó như người bạn, ngày ngày tâm sự, trò chuyện. Còn so với cậu con trai thì lão yêu quý gấp vạn lần. chỉ vì nghèo, không cưới được vợ cho con, làm con quẫn trí bỏ đi đồn điền cao su đặc. Chính thế cho nên vì thế mà lão dằn vặt chính bản thân mình, quyết chí giữ lại mảnh vườn để lúc con về mà còn tồn tại cái mà cưới vợ. Lão nói với cậu Vàng nhưng lại như nói với chính con mình. Mỗi lần lão ốm nhưng không đủ can đảm động đến tiền tích góp vì lão sợ ăn đụng vào tiền của con trai mình. Điều này làm lão khổ tâm rất là. hành vi lão gửi ông giáo mảnh vườn biểu lộ mọi tâm lý đều hướng tới con trai, thậm chí còn cái chết của lão cũng vì con. Tình yêu lão dành riêng cho con thật đặc biệt quan trọng. không ồn ào, sôi sục, không biểu lộ qua hành vi lời nói mà chỉ lặng lẽ yêu con trong tâm tưởng. tình yêu thương của lão con khiến chúng thật vô cùng cảm động .

Lão Hạc còn mang tấm lòng tự trọng cao quý. Lòng tự trọng với mọi người xung quanh, với con trai lão, với chính cậu Vàng, và cả chính bản thân mình lão. Lão nhớ ánh mắt đầy uất hận của cậu Vàng khi bị bắt trói. Lão đã rơi lệ và khổ tâm, “mếu máo như một đứa trẻ”, dằn vặt vì dám lừa một con chó vốn rất tin tưởng lão. Còn với con trai lão còn khổ tâm hơn. Đến cả trận ốm kéo dãn đằng đẵng, lão cũng không đủ can đảm đụng đến số tiền tích góp, không đủ can đảm bán đi mảnh vườn mà vợ chồng lão cố công kiếm để dành riêng cho cậu con trai. Và ở đầu cuối, chỉ vì đói kém, ốm đau, vì sự mạt hạng của cái xã hội thối nát đã đẩy lão đến con phố tìm đến cái chết. Thế nhưng đến chết lão cũng chết đầy đau khổ, phải tự ăn bả chó, chết như một con chó không còn ai hay là không còn ai rõ. Thế nhưng cái chết đó lại là minh chứng rõ nhất cho tấm lòng tự trọng cao quý của tâm hồn đó. Lão đồng ý chọn cái chết để khỏi phải để cái đói ăn mòn lương tâm, chọn cái chết để khởi đầu một kiếp mới, chọn cái chết để bảo tròn cho tâm hồn trong sáng không vấy bẩn của lão. Thật đáng khâm phục.

Xem thêm: Phèn nhôm là gì? Công thức và nhiều chủng loại phèn nhôm sunfat

Bằng ngòi bút miêu tả tâm lí, tự sự tác giả Nam Cao đã rất thành công xuất sắc khi thiết kế xây hình thành một nhân vật Lão Hạc nổi bật cho những người dân nông dân. Đó đó đó là người dân có tấm lòng tự trọng, có lối sống trong sáng tinh khiết, tấm lòng yêu thương con tha thiết dù đời sống khốn khổ, bị đày đọa khổ ải .Từ đó khái quát lên hình tượng chung cho hình tượng người nông dân Nước Ta trước Cách mạng Tháng Tám tiêu biểu vượt trội. Hơn hết ta còn thấy ở đó một tấm lòng yêu thương kĩ năng nghệ thuật và thẩm mỹ và thẩm mỹ của Nam Cao .

Tham khảo thêm : Phân tích tác phẩm Lão Hạc của Nam CaoBài văn mẫu 2

Nông dân Nước Ta muôn đời nay luôn lam lũ, trở ngại vất vả vất vả. Họ sống có khi sung túc, có khi cơ cực. Nhưng ở họ luôn sáng ngời phẩm chất tốt đẹp. Nước Ta trong năm 1930 – 1945 đói khổ, nghèo nàn, lỗi thời phải chịu ách áp bức vừa của thực dân vừa của phong kiến. Cái đói cái nghèo tròng lên cổ nhân dân đặc biệt quan trọng người nông dân áo vải lấm lem. Trước hình tượng ấy, rất nhiều nhà văn đương thời lựa chọn làm hình mẫu cho đề tài viết văn của tớ. Trong số đó có Nam Cao. Ông đã khắc họa bức chân dung Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên sinh động, chân thực .Cảnh ngộ của Lão Hạc thật bi thảm. Nhà nghèo, vợ chết, hai cha con lão phải sống lay lắt, rau cháo qua ngày. Một ngày nọ, người con trai của lão phẫn chí vì không còn tiền cưới vợ, bỏ đi làm đồn điền cao su đặc biền biệt, một năm chẳng có tin tức gì. Lão Hạc sống thui thủi một mình với con chó Vàng, kỉ vật người con trai để lại. Lão tôn con chó là “ cậu Vàng ”, coi loài vật như người thân trong gia đình trong mái ấm gia đình trong nhà. Vắng nhà đi kiếm ăn thì thôi, hễ tới nhà là ông lão lại kể chuyện tâm tư nguyện vọng, là nguồn niềm niềm sung sướng đơn sơ mà thiết thực giúp lão sống trong đói nghèo, để đợi người con trai trở lại thiết kế xây dựng niềm niềm sung sướng lứa đôi và niềm niềm sung sướng mái ấm mái ấm gia đình, cho lão được sống bên con, bên cháu như bao con người thông thường khác. Nhưng sự túng quẫn ngày càng rình rập đe dọa lão. Sau trận ốm nặng lê dài, lão yếu người đi ghê lắm. Đồng tiền lâu nay nay tích góp cạn dần. Lão không còn việc làm. Rồi một cơn lốc ập đến, phá sạch sành sanh hoa trái trong vườn. Giá gạo thì cứ cao mãi lên. Vì thế lão Hạc lấy tiền đâu nuôi “ cậu Vàng ”. Kể ra trong nhà cũng còn ít tiền tích góp cho đứa con trai, nhưng lão không tiêu lẹm vào đấy. Mà cho “ cậu Vàng ” ăn ít, thì cậu gầy đi, tội nghiệp. Ông lão nông nghèo nàn ấy cứ do dự, day dứt mãi, ở đầu cuối dằn lòng quyết định hành vi bán “ cậu Vàng ” rồi đến nhờ ông giáo cậy nhờ một việc quan trọng .Bán con chó Vàng vì thương con, điều đó thể hiện tấm lòng yêu thương con thâm thúy của một người cha nhân hậu và giàu lòng tự trọng. Nhưng rồi lão Hạc lại vô cùng ăn năn, day dứt. Lão sang nhà ông giáo để giãi bày nỗi đau thống thiết của tớ. “ Mặt lão đùng một chiếc co rúm lại. Những vết nhăn xô lại ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và chiếc miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc … ”. Phải chăng lão Hạc cảm thấy có lỗi với cậu Vàng, loài vật rất đỗi thân thương của lão. Những lời lão kể với ông giáo mà như kể với chính mình : “ A ! Lão già tệ lắm ! Tôi ăn ở với lão như vậy mà lão xử với tôi như vậy này à ! Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu mà còn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó ”. Đây là lời nói, hay đó đó là lời sám hối, lời tự than, tự trách mình quá phũ phàng, nhẫn tâm của một tấm lòng nhân hậu .Có thể nói, lão là một người nghĩa tình, thủy chung, vô cùng trung thực. Lão phủ nhận mọi sự trợ giúp của ông giáo, lão lại sẵn sàng sẵn sàng sẵn sàng sẵn tiền làm ma cho bản thân mình, gửi ông giáo, để khi lão có việc thì ông giáo đưa ra, coi như thể của lão có chút ít, còn sót lại thì nhờ bà con hàng xóm cả. Lão làm vậy để không phiền lụy tới ai. Từ đó, lão bòn vườn, mò cua, ốc, trai ăn để sống qua ngày, thà chết chứ không chịu mắc nợ ai. Có lẽ hành vi bán cậu Vàng của lão đó đó là bước sẵn sàng sẵn sàng sẵn sàng cho cái chết của lão. Lão xin Binh Tư ít bả chó với nguyên do bắt chó nhà khác – một nguyên do làm Binh Tư tự nghĩ lão giả bộ hiền lành thế nhưng cũng ghê ra phết, một nguyên do làm ông giáo hiểu nhầm lão, hiểu nhầm một con người đã “ khóc vì trót lừa một con chó, một con người nhịn ăn để có tiền làm ma ”. Vậy nhưng hóa ra, lão ăn bả chó để tử tự, để giữ vẹn nguyên tấm lòng trong sáng của lão. Lão ăn bả chó, lão chết như một con chó, vật vã, quằn quại trong đau đớn, để chuộc tội với cậu Vàng. ” Lão đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo rườm rà, hai mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một chiếc, nảy lên. Hai người đàn ông lực lưỡng phải ngồi lên trên người lão. Lão vật vã đến hai giờ đồng hồ đeo tay rồi mới chết … “. Lão ăn bả chó cũng là để không biến thành đời sống dồn đẩy, bị tha hóa biến chất như Binh Tư, hay Chí Phèo …Cái chết của lão cũng đó đó là sự việc tự trọng của lão với con lão. Lão sống mà phải nhờ vào tiền của con thì thà lão chết còn hơn. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng trân trọng – lòng tự trọng của lão nông nghèo nhưng trong sáng. Lão chọn “ chết trong còn hơn sống đục ” khi bị dồn vào đường cùng. Tấm lòng nhân đạo của Nam Cao đã được biểu lộ rất rõ. Thông qua môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường bi thảm, những phẩm chất thì sáng trong của lão Hạc, Nam Cao quả đã “ khơi được những nguồn chưa ai khơi ” và chính điều này đã đưa ông lên một vị trí vững chãi trong dòng văn học 1930 – 1945 .

Truyện ngắn “Lão Hạc” đã thể hiện một cách chân thực, cảm động số phận đau thương và phẩm chất cao quý của người nông dân cùng khổ trong xã hội cũ, cái xã hội mà “niềm sung sướng là một chiếc chăn quá hẹp. Người này co mà người kia bị hở”. Lão Hạc vì tình thương con sâu nặng đã đồng ý những lạnh buốt của cuộc sống để nhường tấm chăn niềm sung sướng cho những người dân con xa nhà. Cũng qua câu truyện về lão Hạc, nhà văn thể hiện lòng thương yêu, thái độ trân trọng đối với những con người xấu số mà biết sống cao thượng.

Bài văn mẫu 3

Lão Hạc là một nông dân thông thường, phải sống trong áp bức bóc lột của xã hội phong kiến. Vợ mất, con trai vì không cưới được vợ mà phẫn chí đi làm đồn điền cao su đặc. Lão thương con, mong ước con được niềm niềm sung sướng … nhưng lão cũng không biết làm cách nào để chu toàn niềm niềm sung sướng cho con, chỉ biết khóc mà nhìn con đi. “ Đồn điền cao su đặc đi dễ khó về ”. Lão biết chứ, nhưng cũng hoàn toàn hoàn toàn có thể nào cản trở được ? ! Hằng ngày, lão chỉ biết quanh quẩn với con chó Vàng – kỉ vật duy nhất của người con. Lão yêu quý, chăm nom nó thận trọng đến mức chia cho nó từng miếng ăn, cho nó ăn vào bát và trò chuyện với nó như người bạn. Lão cưng chiều nó không phải vì nó là một con chó đẹp, chó khôn. Lão thương nó vì nó như mối ràng buộc duy nhất còn sót lại của lão và con trai lão. Lão xem nó như con, và khi lão nhìn nó, lão lại nhớ con trai mình …Lão thương con, vâng, và thà rằng dù chết đói lão cũng không thích bán đi một sào vườn. Lão sợ nếu lão bán, mai này con trai lão có trở về thì nó sẽ ở đâu mà sống ? Ở đâu mà lập nghiệp sinh nhai ? ! Một thực sự hiển nhiên, rằng nếu lão bán đi mảnh vườn thì lão sẽ vượt qua được quy trình tiến độ khốn khó. Nhưng lão không bán ! Vì sao ? Vì, lão – thương – con .… Tuổi già, đơn độc và bần hàn ! …Cuộc đời đau khổ dồn ép lão đến bên bờ vực thẳm, không hề cách nào khác, lão đành phải đứt ruột mà bán đi con chó Vàng lão hằng yêu thương ; để rồi khi bán xong, lão lại hu hu khóc như con nít vì đã trót lòng lừa gạt một con chó …Rồi lão sang nhà ông Giáo, gửi ông ba mươi đồng bạc và nhà trông coi hộ mảnh vườn. Kể từ sau hôm đó, lão Hạc chỉ ăn khoai. Khi khoai hết thì lão chế được món gì, ăn món ấy ; rồi đến chuối, sung luộc, rau má, … Dù đói nghèo là vậy, nhưng lão cũng tuyệt không biến thành tội lỗi cám dỗ. Lão không theo Binh Tư ăn trộm hay cố nương nhờ vào ai để sống. Thử hỏi một người dù chết cũng không thích làm phiền hàng xóm làm thế nào dám làm gánh nặng cho ai ? Thời đó khổ lắm, lão khổ, láng giềng cũng đâu thua gì … Ông Giáo bí mật giúp lão, lại bị lão khước từ một cách gần như thể là “ hách dịch ” đấy thôi … !

Rồi… cái gì đến cũng phải đến. Cái chết đến bất thần và hơi đột ngột, lão chết trong đau đớn, tủi hờn. Chết vì ăn bả chó! Lão hoàn toàn có thể lựa chọn cho mình cái chết nhẹ nhàng hơn, nhưng lão vẫn lựa lựa chọn cách chết như một con chó. Là … lão hận tôi đã lừa chết “cậu” Vàng sao?

Xem thêm: Công Thức Và Cách Tính Lãi Suất Vay Ngân Hàng Theo Tháng Từ A

Có thể bạn chăm sóc : Hướng dẫn soạn bài Lão Hạc ngắn gọn nhất———-

Trên đây là top 3 bài văn mẫu cảm nhận về nhân vật lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nam Cao mà Đọc tài liệu đã tổng hợp được và gửi đến những em tham khảo. Hy vọng với những tài liệu này phần nào sẽ giúp ích cho những em trong quá trình học và làm bài. Chúc những em học tốt môn văn lớp 8 !

Clip Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc ?

Bạn vừa Read Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc tiên tiến nhất

Share Link Cập nhật Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc miễn phí

Pro đang tìm một số trong những ShareLink Tải Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc Free.

Hỏi đáp thắc mắc về Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Viết đoạn văn khoảng chừng 10 câu trình bày cảm nhận của em về lòng tự trọng của lão Hạc vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha #Viết #đoạn #văn #khoảng chừng #câu #trình #bày #cảm #nhận #của #về #lòng #tự #trọng #của #lão #Hạc - 2022-07-13 23:30:07

Post a Comment